Dự án SUA sử dụng công nghệ và phương pháp tiếp cận hiện đại tại 3 toà nhà tại Hà Nội trong giai đoạn 2022-2025, tạo ra nguồn dữ liệu khổng lồ tích hợp lần lượt vào mô hình chuyển giao, thể hiện tiềm năng tối ưu hoá xây dựng và phát triển các khu đô thị thông minh.
Một vài công nghệ được sử dụng lần đầu tiên tại Việt Nam, phù hợp với khí hậu cận nhiệt đới, minh chứng cho khả năng ứng dụng thực tiễn tại các toà nhà.
Các phương pháp xây dựng hệ thống tổng hợp như vậy dù còn khá mới mẻ, tuy nhiên đã tiếp cận và mang lại tính đổi mới sáng tạo, tiềm năng phát lan rộng trên khắp các đô thị trên cả nước.
Sơ đồ hệ thống dưới đây mô tả quá trình thu phóng trong quá trình thực hiện dự án. Dự án khởi động với toà nhà TONKIN 2, sau đó thu nhỏ các mục tiêu phụ của dự án tại toà nhà nhỏ hơn, TestBed01, chuyển giao các mục tiêu đã phát triển hoàn toàn dựa trên các kinh nghiệm thu được sang toà nhà TestBed 02, cuối cùng ứng dụng tại toà nhà TONKIN 2. Các kết quả sẽ được thể hiện tại các thể hiện trong các mô hình chuyển giao tách biệt.
Bên dưới có thêm thông tin về TestBed 01.
Vui lòng nhấp vào ba liên kết bên dưới để đến các địa điểm thi khác nhau.
Dự án SUA khởi đầu giai đoạn vận hành vào tháng 9 năm 2022, ban đầu thể hiện sự tập trung đáng kể vào một vectơ công nghệ, tỉ mỉ đặc tả và giới hạn các mục tiêu dự kiến nhằm đảm bảo việc triển khai kỹ thuật vững chắc. Mô hình toàn diện được áp dụng từ sớm đã tạo ra một mức độ phức tạp chưa từng có trong các triển khai trước đây, đặt ra cả những trở ngại về văn hóa và kỹ thuật. Tuy nhiên, đến hội nghị cuối cùng vào tháng 5 năm 2025, gần như toàn bộ những thách thức này đã được giải quyết. Sự tiến triển theo thời gian của dự án kéo dài ba năm được trực quan hóa bằng sơ đồ Sankey.
Nhóm dự án SUA nhận thức dự án nghiên cứu này như một cơ hội để hiểu các khu đô thị, đặc biệt là các tòa nhà cao tầng cấu thành nên chúng, như những cơ thể sống tích hợp bên trong thành phố — tương tự như các hệ thống sinh học của con người. Khung khái niệm này nhằm mục đích tối ưu hóa văn hóa xây dựng, bảo tồn tài nguyên và giảm thiểu sự hình thành các đảo nhiệt đô thị trong dài hạn, từ đó nâng cao chất lượng cuộc sống trong các khu đô thị và cải thiện mức sống chung. Các tòa nhà cao tầng thế hệ mới có thể được hiểu như những bể chứa carbon dioxide, có khả năng vừa tiêu thụ các nguồn lực cần thiết vừa tái tích hợp một số yếu tố trở lại hệ sinh thái đô thị.
Tầm nhìn: MegaCity Với việc Hà Nội gia nhập mạng lưới toàn cầu C40 từ năm 2007 và Thành phố Hồ Chí Minh từ năm 2009, việc tiếp cận và hiểu các khu đô thị cũng như các dự án phát triển bất động sản mới một cách toàn diện và chủ động là hợp lý. Các cấu trúc cao tầng trong các khu đô thị này và trên khắp thành phố, đặc biệt là trong các sáng kiến tái phát triển, nên hoạt động như các khối xây dựng phân tán trong cấu trúc đô thị. Các phương pháp Phát triển Hỗn hợp (Mixed-Use Development) và Phát triển Định hướng Giao thông Công cộng (Transit-Oriented Development) có thể được sử dụng như các chỉ thị để xác định các nút giao thông rõ ràng hơn và rút ngắn khoảng cách, từ đó thúc đẩy việc tạo ra thành phố 15 phút đi bộ. Hơn nữa, các tòa nhà cao tầng có thể phát triển thành các bộ tản nhiệt dọc, nơi các chức năng hòa trộn và tìm thấy vị trí của chúng trên các tầng lớp dọc của thành phố, chống lại xu hướng hiện tại của các loại hình sử dụng đơn giản hóa như các tòa nhà văn phòng, thương mại hoặc dân cư thuần túy. Tác động tích cực đến cư dân và khu vực lân cận được dự kiến, vì các yếu tố văn hóa của xã hội được xem xét một cáchIntegral.